Có tiền đền bù đất ruộng, lên mạng tìm quanh quẩn hồi lâu, cuối cùng hắn tậu được một con xe ở trường dạy lái.
Mua xe cũ ngoài khả năng tài chính còn phải có cái duyên, ấy là dân buôn xe nói, còn duyên như thế nào hắn cũng không biết luôn. Chỉ biết sau khi gia đình được đền bù thẹo đất vốn là cái ruộng trồng rau muống bỏ hoang, hắn cầm về vừa chẵn 40 triệu. Cầm tiền trong tay, hắn quyết định mua con xe, trước là cho bằng anh bằng em, sau là có chỗ che nắng, che mưa.
Hắn rất thích con Kia Morning của lão hàng xóm, nhưng khi nghe hắn nói chỉ có 40 triệu dằn túi, con vợ chủ xe nguýt cho cái, nói ơ hời, tiền ít mà đòi "hít thơm". Chú về bán nốt buồng thận may ra đủ tiền mua xe chị!
Hắn cười khùng khục trong cổ, "có cái xe mà khinh nhau quá thể, đời chưa biết ai sẽ hơn ai", rồi về. Ngang qua cổng có con chó chạy theo sủa lách chách, tiện chân, với lại đang cáu, hắn co cẳng sút một phát lăn như quả bóng. Trông vẻ mặt và khí thế bạt sơn của hắn, vợ chủ xe trợn tròn mắt, im re.
|
Cuối cùng thì hắn cũng tậu được ôtô.
|
Sau đó là những ngày lên mạng, vào các trang mua bán xe cũ săn tìm. Đọc nhiều đến nỗi hắn thuộc làu mấy bài rao xe của thợ:
"Cần bán xe Lanos, đời 1998, mọi chức năng hoàn hảo, các cụ mua về chỉ việc đổ xăng chạy. Xe em chỉ mới làm lại máy, thay khung sườn và côn, còn đâu nguyên bản, đồng hồ 390.000 km nếu phát hiện tua tặng luôn xe", hoặc "Em bán xe Corolla đời 1996, xe đẹp chấm hết. Giá inbox", hoặc "Để chật nhà không đi đến, bán Accord sản xuất năm 1990, xe chủ thứ 16, cam kết nguyên bản, đồng hồ chuẩn 750.000 km, gầm bệ chắc nịch, cái gì đang đi tự dưng rơi ra đã lắp lại nguyên trạng, giá 69 triệu có thương lượng".
Hắn vừa đọc vừa phì cười, "toàn rắn giả lươn", thợ đội lốt dân và đám cò mồi dùng "nick clone" (nick giả) vào tung hứng cho nhau đến khi xem thì xe như thùng tôn lắp động cơ công nông, phành phạch, phành phạch nhức hết cả đầu.
Nản quá, lại có người quen giới thiệu cho cái xe tập lái của trung tâm đào tạo lái xe, hắn đi vòng quanh 3 lần, nổ máy chạy thử một đoạn rồi gật đầu cái rụp nói "ô kê".
Làm thủ tục mua bán xong, bên bán hỏi có cần rút hồ sơ để đăng ký chính chủ không! Hắn rít hơi thuốc Thăng Long, mặt ngầu như tài tử cinema, nói không cần rồi rút cạp quần lôi 38 triệu ra, giữ lại 2 củ, nói xin tí lộc đổ xăng về quê.
Cuối cùng thì hắn cũng tậu được ôtô. Đó là con Pride sản xuất năm 1993, dòng xe mà nghe nói ngày trước chuyên chở Bộ trưởng đi họp.
Vậy là xong, đời hắn đã chính thức bước vào trang mới, quyền quý và danh giá hơn trước bội phần. Chiều mai hắn sẽ dong xe sang thăm con gái và cựu vợ. Nghĩ đến đây hắn chợt thấy như có con chim chích chòe sổ vang trong lồng ngực. Để xem nhà bên ấy sẽ đối xử với hắn như thế nào đây. Đến bằng ôtô nó phải khác chứ! Ấy là hắn nghĩ thế...